Một ngày cuối thu, vợ đi công tác xa nhà, con đi học, Một mình ngồi ngoài hiên vắng nhìn lá rơi đầy dưới sân.
Có một chút xao xuyến trong lòng, chợt thèm có người ngồi bên tựa đầu vào vai. Cái tựa đầu mọi khi vẫn làm bờ vai gầy tê tê, mỏi mỏi. Vậy mà lúc bấy giờ lại thấy thiếu thiếu, nhớ nhớ, mong người ấy mau mau trở về. Tôi viết vội bài thơ :
Đôi bờ vai anh gầy Có vừa em tựa đầu ? Vai ơi đừng nghiêng nhé Giấc mơ em chưa đầy
Đôi bờ vai anh gầy Tóc mềm vương sợi dài Cho tim hoài nhung nhớ Thương qúa đôi bờ vai
Một ngày không có em Vai anh nghiêng nghiêng đợi Buổi chiều buồn không tên Giấc mơ anh đâu rồi
Một ngày không có em Vàng thu lá bên thềm Một mình bâng khuâng nhớ Nghiêng vai chờ mơ êm
Và viết thành ca khúc, tự hát và thu âm. Hôm sau, nàng về quá đỗi ngạc nhiên, trong nhà vang lên ca khúc với giọng của ai mà nghe quen quen :
"Một ngày không em Vàng thu lá rơi bên thềm Một mình bâng khuâng Nghiêng vai chờ giấc mơ về"
Nàng đặt tên cho bài hát là "Vợ vắng nhà" (hihihi)
Ca khúc được hòa âm lại và đã nhờ ca sĩ Dzoãn Minh thu âm. Với giọng ca ấm, tình cảm, Dzoãn Minh đã thể hiện rất hay và nhiều cảm xúc. Còn đây là bản MV do tác giả tự biên tự diễn
Mời các bạn cùng nghe nhé.
Nghiêng nghiêng bờ vai Sáng tác : Phạm Tùng Trình bày : ca sĩ Dzoãn Minh