VÂN TRA NGÀY VỀ
Suốt đời tựa gốc mồ côi
Cha đau nát tháng năm rời cố hương
Ngày đi rầu rĩ gió sương
Con về nắng trải ấm đường ngõ quê
Chú nay xa mãi không về
Thím giờ như mảnh trăng kề đầu non
Bâng khuâng lội giữa mất còn
Khói nhang cuộn những vòng tròn gọi tên
Đêm làng vời vợi trăng lên
Lắng từng tiếng mõ chùa trên vọng vào
Nghe đồng lúa lao xao
Ngổn ngang muôn nỗi cồn cào thương cha
Bao năm tê tái quê nhà
Nay về rực nắng Vân Tra ấm nồng
Cha giờ về phía mênh mông
Còn mang trĩu nợ dòng sông quê nghèo…
***
Bước đi níu bóng đa reo
Rưng rưng chuông đổ như neo vào đời.
Lương Thế Phiệt
Thân tặng nhà thơ Phạm Thị Cúc Vàng
Nhân chuyến nhà thơ về thăm quê.