Chiếc lá vàng và nghịch lý mùa thu
- Thứ năm - 12/05/2011 23:04
- In ra
- Đóng cửa sổ này

Ảnh : Hoàng Hà - vnexpress
Một buổi sáng sớm tháng 9, trong tiết trời dịu mát, ngồi nhâm nhi café vỉa hè cạnh công ty tôi ngắm từng dòng người ngược xuôi trên phố. Chiếc radio vang lên tiếng ca sĩ Quang Lý như đang thanh minh thanh nga “đâu phải bởi mùa thu”. Một buổi sáng thật yên lành.
Một nữ sinh trong tà áo dài trắng thướt tha, tay ôm cặp, thong thả từng bước đến trường. Dưới hàng cây xanh, từng hạt nắng sớm lung linh xuyên qua kẽ lá. Làn gió thoảng qua, một chiếc lá vàng nhẹ nhàng rơi, khẽ chạm vào vai em rồi trôi xuống đất. Cô gái cuối nhặt 1 chiếc ép vào vở.
Tôi vội lấy chiếc 5800 mới tậu, giơ lên bấm 1 kiểu. Cảnh tà áo trắng thước tha bay trong gió, những chiếc lá rơi còn lơ lững giữa 2 hàng cây, lung linh ánh nắng, dưới chân em lá vàng trải dài theo lối đi. Tấm ảnh đẹp qúa. Tôi buộc miệng :
Một chiếc lá vàng rơi
Ô hay mùa thu tới
Rơi trên bờ vai nhỏ
Rơi vào trang thơ tôi
...
Đưa tay bắt lấy mùa thu
Ép vào trong vở em ru lòng mình
Còn đang ngơ ngẫn trước vẻ đẹp của thiên nhiên, bỗng nghe tiếng dép lẹp xẹp, tôi ngoái lại nhìn. Chị tạp vụ đang đứng trước cơ quan thở dài lẩm bẩm :
- Mới vừa quét xong !
Bài thơ còn dang dở ”bỗng tắt nửa chừng”. Ủa, sao vậy ta ? Một ý nghĩ chợt thoáng qua đầu. Ừ để xem chuyện gì sẽ xảy ra.
Từ xa ông Giám đốc tay cầm cặp táp, khẩu trang che hết nửa khuôn mặt, từ từ bước tới, vừa lúc có cơn gió thổi qua, lá vàng và bụi bốc lên, ông phán cho 1 câu :
- Môi trường bị ô nhiễm trầm trọng. Báo kho xuất cho nhân viên bán hàng mỗi người 2 cái khẩu trang. Và báo cho các VIP chiều họp khẩn cấp về dự án xây nhà máy rác nhé.
Ông Trưởng Phòng HC, ngồi bên cạnh nãy giờ thấy ông Giám đốc nhìn đống lá mà hồn vía lên mây, trên tay còn cầm ly café 3 trong 1 chưa kịp uống. Giờ mới mỉm cười nhẹ nhõm.
- Dọn qua lô D (mặt bằng mới thuê) là phải, càng sớm càng tốt.
Chị Kế toán trưởng cũng vừa tới nơi, dựng chiếc tay ga :
- Mùa này chắc tăng chi phí vệ sinh, ở đây lại qúa nhiều bộ phận, không biết phân bổ cho ngành nào đây ?
Từ vẻ mặt ngẫn ngơ trước vẻ đẹp của mùa thu, tôi chuyển sang vẻ mặt ngơ ngác của kẻ tội đồ.
- Ô hay, đâu phải bởi mùa thu !
Tiếng chuông báo giờ làm việc vang lên, tôi giật mình trở về thực tại “chết rồi mình chưa bấm thẻ”. Vội vàng chạy vào cơ quan, bỏ cả mùa thu ở lại.
Mùa thu của tôi vẫn còn đó, vẫn còn trên hè phố, chờ tới giờ công nhân vệ sinh tới hốt.
Và ...
Những nghịch lý vừa được phát hiện sáng nay :
- Một chiếc lá vàng rơi xuống cũng làm nên mùa thu. Nhưng những chiếc lá vàng bay lên lại là rác, là ô nhiễm môi trường.
- Mùa thu là mùa của thơ, ca, nhạc, họa. Nhưng cũng là mùa công nhân vệ sinh cực hơn, vì phải quét lá nhiều, và cả những bài thơ nháp quẳng ra đường cũng nhiều trong đó chắc cũng có bài thơ mùa thu của tôi.
Tháng 9/2009
(Ảnh minh họa - Hoàng Hà vnexpress)